Tôi yêu Sài Gòn, tình yêu ấy nhẹ nhàng mơn man như là tình yêu của người đàn ông trưởng thành, nhớ về mối tình không đầu không nguôi thời mực tím. Không nồng nàn hẳn, mà lâu lâu lại len về những ký ức nhói lòng.
Tôi yêu Sài Gòn, vì nơi đó, từng con hẻm, từng đoạn đường vẫn còn vấn vướng những kỷ niệm. Kỷ niệm về em, cùng những cơn mưa bất chợt đã gắn kết tôi và em trong những cảm xúc trong veo của tình yêu hai đứa.
Tôi yêu Sài Gòn, yêu những chiều hoàng hôn cùng em ngắm nhìn một vùng trời thân thuộc, cái ôm ấm áp thoáng chút mùi hương từ mái tóc và làn da của em làm trái tim tôi thổn thức, chỉ mong một ngày được nhìn thấy em “mặc chiếc áo cưới đẹp nhất, gả cho người mình yêu nhất”.
Không đâu như ở Sài Gòn cả, nắng đấy rồi mưa đấy, ào ạt đến rồi ào ạt qua, bầu trời lại sáng như chưa bao giờ có cơn mưa nào ngang qua. Hình như cả cơn mưa cũng mạng đậm phong cách của con người nơi đây, phóng khoáng và chân tình. Giận đấy, ào ào rồi quên ngay, lại như chưa từng có giận hờn.
Và… Sài Gòn cũng giống em. Nên tôi yêu, yêu đến tận cùng.
Hãy chia sẻ cùng Parfumerie nhưng cảm xúc tuyệt vời của bạn cùng Sài Gòn bạn nhé!